Về quê ăn Tết, tôi vô tình tham gia vào một nhóm chat.

Tên nhóm là “Trung tâm giúp thú cưng gửi mộng”.

Nghe nói chỉ cần năm đồng xu là có thể đổi lấy một cơ hội gửi mộng.

Đại vương Mèo Mướp – Tang Bưu: 【Mèo đã tích đủ năm đồng xu, mèo muốn gửi mộng!】

【Làm ơn nhắn với mẹ, mèo không biết Tết là gì, mèo chỉ biết đã lâu lắm rồi không thấy mẹ, mèo nhớ mẹ.】

Tôi cứ tưởng đây chỉ là một trò đùa.

Nhưng tối hôm đó, tôi thực sự mơ thấy một giấc mơ.

Trong mơ, chú mèo mướp tôi để lại ở nhà nhìn tôi bằng đôi mắt long lanh như viên ngọc trai và nói:

【Mẹ ơi, sao đi săn lâu vậy mà chưa về?】

【Không săn được cũng không sao, mèo có thể ăn ít lại một chút, chỉ cần mẹ về nhà với mèo.】

1

Ngày thứ hai về quê, mẹ tôi kéo tôi vào một nhóm mai mối.

Dưới sự nài nỉ dai dẳng của bà, tôi đành phải tham gia.

Vừa vào, tôi phát hiện nhóm có tên “Trung tâm giúp thú cưng gửi mộng”.

Tôi nghĩ chắc mấy người độc thân trong nhóm đều nuôi thú cưng, suốt ngày mơ mộng chuyện thoát ế nên mới đặt cái tên độc lạ như vậy.

Nhóm trưởng thấy có thành viên mới lập tức nhắc tôi: 【Nhóm này có thể trò chuyện tự do. Nếu muốn gửi mộng, vui lòng thanh toán trước năm đồng xu.】

Mọi người trong nhóm đang bàn luận sôi nổi.

Cam Béo Đại Lợi: 【Mấy anh em nuôi mèo ơi, ba tôi mới đổi loại cát vệ sinh mới, mà nó dính chặt vào chân, phải làm sao đây?】

Ác Ma Mèo Silver: 【Đi lau lên gối của ông ấy đi.】

Tam Hoa Tiểu Tiên Nữ: 【Nhúng vào cốc nước của ổng rửa luôn.】

Rồi đột nhiên, Tam Hoa Tiểu Tiên Nữ đổi chủ đề: 【Anh Tang Bưu ơi, hôm nay sao anh im lặng thế?】

Đại vương Mèo Mướp – Tang Bưu: 【Mèo nghi ngờ… mẹ có con mèo khác bên ngoài rồi.】

Ảnh đại diện của Tang Bưu là một chú mèo mướp trông vô cùng oai phong.

Nhìn kỹ thì nó có hơi giống chú mèo Vô Sỉ nhà tôi, nhưng Vô Sỉ trông mềm mại, dễ thương hơn nhiều.

Mọi người trong nhóm này độc thân đến mức phải cosplay thú cưng để tự an ủi à?

Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ đọc tin nhắn.

Mèo Đen Biết Tính Toán: 【Bưu ca, sao anh biết mẹ có con mèo khác rồi?】

Đại vương Mèo Mướp – Tang Bưu: 【Mẹ để lại rất nhiều đồ ăn và nước, rồi không quay về nữa.】

【Mẹ không cần mèo nữa sao?】

【Có phải mẹ thấy mèo cũ rồi nên muốn đổi mèo mới không?】

Cả nhóm im lặng một lúc, rồi Chó Border Collie Thiên Tài lên tiếng:

【Theo tôi biết, chắc mẹ anh không phải là không cần anh nữa đâu.】

【Mẹ chỉ về quê ăn Tết, nên mới để anh một mình ở nhà. Anh ráng chịu một chút, vài hôm nữa mẹ sẽ quay lại với anh thôi.】

Tang Bưu suy nghĩ một lúc, rồi đột nhiên chuyển năm đồng xu cho nhóm trưởng.

【Mèo đã tích đủ năm đồng xu, mèo muốn gửi mộng!】

2

Nhóm chat lập tức bùng nổ.

Bò Sữa Là Cảnh Sát: 【Năm đồng xu luôn! Bưu ca, anh chịu chi ghê ta!】

Đàn em của Bưu ca: 【Anh kiếm đâu ra năm đồng vậy? Em tích lâu lắm mới được một đồng thôi nè.】

Nhóm trưởng nhanh chóng nhận tiền và hỏi Tang Bưu:

【Mèo có yêu cầu gì?】

Đại vương Mèo Mướp – Tang Bưu gõ chữ lia lịa:

【Làm ơn nhắn với mẹ, mèo không biết Tết là gì, mèo chỉ biết đã lâu lắm rồi không thấy mẹ, mèo nhớ mẹ.】

Nụ cười trên mặt tôi bỗng chốc đông cứng lại.

Tôi làm việc ở Thượng Hải, về Phúc Châu ăn Tết bằng tàu cao tốc, không thể mang theo Vô Sỉ về cùng.

Không biết giờ này Vô Sỉ đang làm gì, có nhớ tôi không?

Tôi tắt khung chat, mở camera giám sát để xem tình hình của Vô Sỉ.

Trên màn hình, Vô Sỉ đang chiếm trọn chiếc giường của tôi, gối đầu lên chiếc gối của tôi, ngủ ngon lành.

Tôi thử gọi qua camera: “Vô Sỉ!”

Nó chẳng thèm ngẩng đầu lên, trông vô tâm vô phế vô cùng.

Tôi lặng lẽ lau nước mắt.

Biết ngay mà, cái đứa con bất hiếu này chỉ quan tâm đến ăn với ngủ, chứ có thèm nhớ tôi đâu!

3

Vô Sỉ là một con mèo hoang tôi nhặt về.

Nói chính xác hơn, là nó tự tìm đến tôi.

Lúc đó, bạn tôi nuôi một con mèo Silver và nhờ tôi chăm giúp mấy ngày.

Một hôm, khi con Silver đang bám trên người tôi cùng đi đổ rác, chúng tôi gặp một con mèo mướp hoang.

Tôi cho nó ăn chút đồ và xoa đầu nó.

Mèo mướp vặn vẹo cái cổ, miễn cưỡng để tôi vuốt ve.

Ai ngờ con Silver ghen tị, liền quay sang mèo mướp kêu inh ỏi, nghe chửi bới cũng khá thô tục.

Mèo mướp cũng chẳng chịu thua, thế là hai con lao vào cãi nhau.

Sợ chúng đánh nhau, tôi vội vàng bế con Silver về nhà.

Thế nhưng, một tuần sau, khi đi làm về, tôi thấy cửa sổ có một lỗ thủng to tướng, còn con Silver thì nằm bẹp dưới đất với vết thương trên người.

Xem lại camera, tôi mới phát hiện con mèo mướp đã leo mười tầng bằng đường ống nước, cào rách cửa sổ rồi chui vào nhà để đánh nhau với Silver.

Tôi đành đưa Silver đi bệnh viện, chữa khỏi rồi trả lại cho bạn.

Hôm đó, khi về nhà, tôi thấy con mèo mướp đang ngồi chờ trước cửa.

Nó theo tôi vào nhà, thấy không có con Silver nữa, thế là cứ thế nghênh ngang mà ở lại.

Chắc vì ở đây có đồ ăn, có chỗ ngủ, không phải chịu rét, nên nó sống cũng sung sướng lắm.

Tôi cứ nghĩ Vô Sỉ chỉ là một con mèo tham ăn ham ngủ, chẳng quan tâm chuyện gì ngoài pate và thanh dinh dưỡng.

Nhưng tối hôm đó, tôi bỗng có một giấc mơ.

Trong mơ, Vô Sỉ nhìn tôi bằng đôi mắt long lanh, đặt cái chân mềm mềm màu xám tro lên má tôi:

【Mẹ ơi, sao đi săn lâu vậy mà chưa về?】

【Mèo không có điện thoại, không thể gọi cho mẹ đi săn.】

【Mèo chỉ biết ngủ, mong rằng khi mở mắt ra sẽ thấy mẹ.】

【Gối của mẹ thơm, giường của mẹ thơm, mèo thích mùi của mẹ.】

【Nếu mẹ săn không được cũng không sao, đừng cố săn. Mèo ăn rất ít, rất ít, cùng lắm thì mèo nhịn ăn, để dành thức ăn lại cho mẹ.】

【Mèo nhớ mẹ rồi, mẹ về nhà với mèo đi.】

Trong mơ, tôi há hốc mồm nhìn Vô Sỉ, lắp bắp gọi thử: “Tang Bưu?”

Vô Sỉ nhấc chân lên, ngơ ngác hỏi: 【Mẹ làm sao biết tên của mèo?】

“Bịch” một tiếng, điện thoại rơi xuống đất, làm tôi giật mình tỉnh giấc.

Trong đầu lóe lên một suy nghĩ, tôi lập tức mở nhóm “Trung tâm giúp thú cưng gửi mộng”.

Giờ này đã khuya, nhưng mấy con cú đêm trong nhóm vẫn đang tám chuyện rôm rả.

Đại vương Mèo Mướp – Tang Bưu: 【Các anh em, lạ quá, mèo vừa mơ thấy mẹ!】

【Mà mẹ lại biết mèo tên là Tang Bưu!】

Tôi đờ đẫn nhìn màn hình, một lúc lâu sau mới hoàn hồn.

Mấy con mèo trong nhóm… hóa ra đều là thú cưng thật.

Tang Bưu đại vương, chính là con mèo của tôi.

4

Tôi chính thức “nhận tổ quy tông” với Vô Sỉ trong nhóm.

Đại vương Mèo Mướp – Tang Bưu: 【Các anh em, nhìn cho kỹ, đây là người của mèo.】

【Đắc ý.jpg】

Sự xuất hiện của tôi khiến nhóm trưởng vô cùng kinh ngạc.

Sau khi sốc xong, không những không đá tôi ra khỏi nhóm mà còn hỏi:

【Người, có muốn làm nhân viên chăm sóc khách hàng bán thời gian không?】

【Có lương nhé, mỗi lần một đồng xu!】

Dù sao cũng đang nghỉ Tết, rảnh rỗi chẳng có gì làm.

Dưới sự xúi giục của Vô Sỉ, tôi lơ ngơ nhận lời.

Tôi vừa mới nhận việc, đã có một con mèo mướp vàng tìm đến.

【Người ơi, mèo có chuyện cần hỏi.】

Nhìn con mèo này quen lắm, sáng nay tôi đi dạo hình như đã gặp nó.

“Mời bạn mô tả cụ thể vấn đề gặp phải.”

Nó “soạt soạt soạt” gửi cho tôi một loạt ảnh.

Trong ảnh, một người đàn ông vừa tắm xong, trên người chỉ quấn một chiếc khăn tắm, tóc vẫn còn nhỏ nước.

Những giọt nước chảy dọc theo gương mặt góc cạnh, lướt qua xương quai xanh và lồng ngực quyến rũ, men theo cơ bụng săn chắc rồi biến mất sau lớp khăn tắm.

【Đây là người của mèo, anh ấy mắc bệnh nan y rồi.】

Mèo mướp vàng rất lo lắng, vội vàng mô tả triệu chứng của chủ nhân nó.

【Trời sáng trưng rồi mà người vẫn chưa dậy, cũng không dọn phân cho mèo.】

【Mèo chọc một cái, người mới động đậy một chút.】

【Mèo mua tặng người một con gián đồ chơi, định để người chơi cùng, mà người cũng chẳng thèm động vào.】

Nói đến đây, mèo mướp vàng gần như sắp khóc:

【Có phải người bệnh rất nặng không?】

【Có phải sắp chết rồi không?】

Tôi sững người một chút, khó hiểu hỏi lại: “Sao mèo lại mua gián đồ chơi cho người?”

Nó kích động trả lời tôi:

【Vì người thích mà!】

【Có lần người đang rất buồn ngủ, sắp nhắm mắt rồi, vừa thấy gián liền bật dậy, lao đến vồ lấy chơi.】

【Người thích gián, nên mèo mua gián đồ chơi cho người chơi.】

Tôi phì cười: “Người ta đang đập gián chứ không phải chơi gián đâu.”

Mèo mướp vàng không hiểu, im lặng rất lâu rồi mới hỏi tiếp:

【Vậy rốt cuộc người mắc bệnh gì?】

“Người bị ‘hội chứng kỳ nghỉ’ đó.”

“Hễ đến kỳ nghỉ, người sẽ không muốn ra khỏi giường, chỉ muốn trốn trong chăn ôm điện thoại.”

“Mèo yên tâm, chờ người đi làm lại, bệnh này sẽ tự khỏi.”

Mèo mướp vàng ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:

【Mèo lần đầu nuôi người, không có kinh nghiệm, giờ thì mèo biết phải chăm sóc thế nào rồi.】