TỔNG TÀI CẮM ĐẦU VỀ QUÊ LÀM RUỘNG

TỔNG TÀI CẮM ĐẦU VỀ QUÊ LÀM RUỘNG

Tôi làm chim hoàng yến của Giang Dự Xuyên suốt ba năm, ăn ngon mặc đẹp, lười biếng chẳng làm gì, chỉ muốn phó mặc cuộc đời.

Cho đến khi cô thanh mai trúc mã của anh ta trở về giành lại tình yêu, tôi lập tức bật chế độ “chiến đấu”, không ngừng tranh giành đến cùng.
 Ban ngày thì nũng nịu làm nũng, ban đêm thì hết mình bày trò.

Cuối cùng cũng thành công đẩy lui cô ta, nhưng chưa kịp đắc ý được bao lâu thì lại nghe tin Bạch Nguyệt Quang của anh cũng sắp về nước!

Tôi ôm lấy cái eo đau nhức mà chửi thề!
 Không làm nữa! Lập tức thu dọn hành lý, cuỗm tiền bỏ trốn trong đêm.

Mãi đến khi tôi đang bàn luận về chăm sóc lợn mẹ sau sinh với đối tượng xem mắt…

Thì bà thím ở đầu thôn kéo theo một gã đàn ông mặc vest xộc vào chuồng lợn, gào toáng lên:
 “Miên Miên, chạy mau! Chồng cháu đến bắt gian rồi!”

Tôi còn chưa kịp chạy thì đã bị người ta xách gáy:
 “Gan cô cũng lớn nhỉ? Lấy tiền của tôi về quê nuôi một thằng khác?”

Tôi không phục: “Bạch Nguyệt Quang của anh về rồi, tôi nhường chỗ chẳng phải hợp lý sao?”

“Dựa vào cô á?”

Anh ta lôi ra một con chó Samoyed, dí sát vào mặt tôi:
 “Cô cũng muốn ngủ trong ổ chó không?”

Hả???

Cái gọi là Bạch Nguyệt Quang trong truyền thuyết… chính là con chó này á???

Đăng nhập để theo dõi truyện này