EM LÀ THANH XUÂN DUY NHẤT CỦA ANH

EM LÀ THANH XUÂN DUY NHẤT CỦA ANH

Người đàn ông đứng trước mặt tôi, hai tay đút túi quần.

Đây là cháu trai của bà Hoa, người mà tôi chưa từng gặp bao giờ.

Tóc húi cua gọn gàng, sống mũi cao, dáng người cao lớn, trông có vẻ khá dữ dằn.

Tôi theo bản năng lùi lại một bước, đưa tay lau mồ hôi.

“Nghe nói, cô định dạy dỗ tôi?”

Anh ta hờ hững liếc nhìn tôi một cái.

Tôi cười gượng: “Anh là võ sĩ quyền anh, tôi nào dám.”

Anh ta nhướng mày, giơ cái túi trên tay lên: “Sợ gì chứ? Võ sĩ quyền anh cũng phải đi mua sữa AD canxi cho cô thôi.”

Đăng nhập để theo dõi truyện này