Đồng nghiệp của tôi đã mua nhà ở G Thành, không phải lo bị các chủ nhà khác làm khó. Khi biết chuyện tôi làm, cô ấy giơ ngón cái khen tôi:
“Cậu dám chọc vào đám đó luôn à!”

Thấy tôi chưa hiểu, cô ấy giải thích:
“Chủ nhà ở G Thành gần như đều quen biết nhau. Mấy người cho thuê nhà hiện nay chủ yếu là cùng một nhóm, nếu cậu đắc tội với một người, muốn thuê nhà trong G Thành sẽ rất khó.”
“Những chủ nhà bản địa bình thường đều là người lớn tuổi, họ không biết dùng mạng. Còn những nơi cho thuê tìm được trên mạng cơ bản đều là vài gia đình lớn, hầu như cùng một làng.”

Dù bị các chủ nhà từ chối tiếp nhận, tôi vẫn không định bỏ qua. Tôi là kiểu người càng bị đè ép càng muốn làm lớn chuyện.

9

Dưới sự giới thiệu của đồng nghiệp, tôi thuê được một căn nhà của một bà cụ ở G Thành. Cuối cùng tôi cũng ổn định chỗ ở tạm thời. Trong thời gian này, Lý Vũ đã cố liên lạc với tôi, yêu cầu tôi xóa video thì sẽ cân nhắc làm lành, thậm chí là kết hôn và để tôi làm bà chủ nhà. Tôi không quan tâm đến anh ta, thay vào đó, tôi đã biến lời của đồng nghiệp thành video, tiết lộ cách các chủ nhà cấu kết để làm khó người thuê.

Câu chuyện nhanh chóng trở nên ồn ào. Khiếu nại của tôi cũng sớm nhận được phản hồi. Chủ nhà liên lạc với tôi, muốn hòa giải. Bà ta đề nghị trả lại tiền cọc, đổi lại tôi phải rút lại khiếu nại và xóa video. Tôi đồng ý.

Chủ nhà lập tức chuyển khoản cho tôi 1.500, sau đó yêu cầu tôi xóa video và rút lại khiếu nại. Sau khi nhận tiền, tôi mỉa mai:
“Biết điều sớm như vậy không phải tốt hơn sao? Làm mất bao nhiêu thời gian của tôi.”

Chủ nhà rất bực, nhưng không dám làm tôi giận. Thậm chí bà ta còn đem Lý Vũ ra đe dọa:
“Cô gái này, cô vẫn đang quen Lý Vũ đúng không? Sớm muộn gì chúng ta cũng là người một nhà. Chị khuyên em đừng làm mọi chuyện căng thẳng quá.”

Tôi bật cười lạnh:
“Ồ, tôi cứ làm cho căng thẳng đấy.”

Rồi tôi lại báo cảnh sát. Lần này, tôi tố giác chủ nhà đã tự ý vào phòng trọ của tôi mà không có sự cho phép và còn sửa đổi hợp đồng.

Video thì tôi không xóa, thậm chí còn chỉnh sửa, tổng hợp lại toàn bộ quá trình khiếu nại thành công và cách lấy lại tiền cọc để đăng tải, hy vọng có thể giúp đỡ được nhiều người.

Lần này, với đầy đủ bằng chứng, cảnh sát nhanh chóng tiếp nhận vụ việc. Chủ nhà cố gắng cãi lại:
“Đó là nhà của tôi, tôi vào nhà mình thì có gì sai?”
“Tiền cọc tôi cũng trả rồi, tại sao lại bắt tôi?”

Nhưng đáng tiếc, bà ta chỉ có cái miệng, còn tôi có đầy đủ bằng chứng. Tôi trình ra đoạn phát lại livestream và hóa đơn mua sắm. Việc chủ nhà dùng chìa khóa dự phòng để vào phòng trọ và sửa hợp đồng trong thời gian tôi ở là sự thật không thể chối cãi. Chưa hết, hành động bịa đặt vu khống để giữ tiền cọc của bà ta cũng đã được chứng minh.

Kết cục, không chỉ căn nhà bị yêu cầu chỉnh đốn lại, mà bà ta còn phải chịu trách nhiệm pháp lý tương ứng.

Đến lúc có kết quả, tôi mới thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng, chuyện này đã kết thúc.

Tôi kết thúc kỳ nghỉ, trở lại với công việc văn phòng mệt mỏi thường ngày của mình.

10

Nhưng tôi không ngờ rằng, khi tan làm trở về nhà trọ mới, tôi lại gặp một vị khách không mời mà đến.
Lý Vũ chẳng hiểu sao đã vào được căn nhà tôi mới thuê.

Tôi lập tức sầm mặt lại.
“Anh vào đây bằng cách nào?”

Căn nhà này tôi vừa thuê, chưa từng cho anh ta biết địa chỉ hay chìa khóa.
Ấy vậy mà Lý Vũ rất tự nhiên, lấy đồ uống và đồ ăn vặt tôi mua ra dùng, vắt chân chữ ngũ, rác thải vứt đầy đất.

Đối diện câu hỏi của tôi, anh ta tỏ vẻ không hề gì.
“Em là bạn gái của anh, nhà em sao anh lại không vào được?”
“Chỉ cần gọi thợ mở khóa là xong mà.”

Tôi ngay lập tức nhìn về phía ổ khóa, quả nhiên đã bị phá.

“Làm sao anh biết địa chỉ?”
Tôi tiếp tục hỏi.
Chuyện này thì Lý Vũ cũng không giấu diếm.
“Hỏi đồng nghiệp của em đấy, chúng ta yêu nhau bao năm rồi, họ đều biết mà.”

Hóa ra đây là do tôi bất cẩn. Sau khi chia tay với Lý Vũ, tôi chưa từng thông báo chuyện này với bất kỳ ai. Một phần vì thấy không cần thiết, dù sao cũng là chuyện riêng tư của tôi.

Thứ hai là tôi cảm thấy mất mặt. Điều kiện của Lý Vũ chẳng có gì nổi bật, đi với anh ta ngoài đường tôi luôn thấy mình không ngẩng đầu lên nổi. Không ngờ chính sự lơ là này lại khiến anh ta có cơ hội chui vào nhà tôi, làm tôi nhức đầu không thôi. Tôi thẳng thừng đuổi: “Chúng ta đã chia tay rồi, anh cút đi ngay cho tôi.”

Nhưng Lý Vũ không để lời tôi vào tai.
“Đừng giận mà. Em cũng đã tố giác mẹ anh các kiểu rồi. Nhờ em mà dạo này nhà cửa phải sửa sang, không cho thuê được. Mẹ anh nói chỉ cần em bồi thường hết số tiền bị tổn thất, bà ấy sẽ không tính toán gì nữa. Còn đồng ý cho chúng ta cưới.”
“Không phải em muốn làm bà chủ nhà nhất sao? Anh nhớ em để dành được ít nhất 200 triệu, coi như của hồi môn đi, thẻ ngân hàng của em đâu rồi.”

Vừa nói, anh ta vừa tự nhiên cầm túi xách của tôi lên, lục lọi bên trong. Tôi chỉ cảm thấy máu nóng dồn lên tận đỉnh đầu. Chính tôi trước đây quá nhu nhược, mới cho anh ta cái tự tin lớn như vậy, nghĩ rằng dù chúng tôi ầm ĩ thế nào, tôi vẫn sẽ chạy đến bên anh ta mỗi khi anh ta vẫy tay.

Tôi nhìn quanh một lượt, rồi nhấc cây chổi lên đập thẳng vào người anh ta.
“Tôi nói là chia tay rồi, anh không hiểu được à?”
“Cái nhà tối om đó, bật đèn lên cũng chẳng thấy gì, ai thích thì cứ đến mà ở!”

Lý Vũ không kịp đề phòng, bị đánh tới tấp, hét ầm lên ôm mông rồi chạy trốn.

Tôi vừa đánh vừa chửi, cây chổi vung lên đầy uy lực.
“Lý Vũ, sau này dù tôi có cầu xin anh cũng đừng bao giờ đến nữa! Đừng tưởng nhà anh chỉ có mấy căn cho thuê ở khu Mai Hoa, tôi nói cho anh biết, còn có khu Anh Đào và khu Lệ Chi đấy!”
“Cô mãi mãi không biết mình đã bỏ lỡ điều gì. Bên ngoài còn đầy phụ nữ mang theo của hồi môn muốn cưới tôi!”

Thấy tôi thật sự ra tay, Lý Vũ không dám đối đầu, buông một câu hăm dọa rồi lao ra cửa.

Đến lúc dọn dẹp để lấy lại tiền cọc, tôi phải gọi thợ khóa đến sửa, sau đó quét tước sạch sẽ. Mọi thứ xong xuôi, tôi mới cầm lấy điện thoại, và hiểu ra tại sao Lý Vũ lần này lại đột nhiên chịu cúi đầu tìm tôi.

Dù gì anh ta vẫn luôn tự phụ vì nhà mình có mấy căn hộ cho thuê, cho rằng tôi chắc chắn phải “bám” lấy anh ta mà không bao giờ cúi mình chủ động.

Hóa ra sau khi video của tôi được lan truyền, cả khu làng nội thành đó bị mọi người đồng loạt thêm vào danh sách đen. Không những bị yêu cầu chỉnh đốn lại, mà những người đang thuê hiện tại cũng lập tức hủy hợp đồng và chuyển đi.

Không chỉ có vậy, nhiều người còn đăng bài than phiền về họ, cảnh báo mọi người đừng đến khu đó thuê nhà nữa.

Nhà Lý Vũ mất đi một khoản thu nhập lớn, mà nguyên nhân chính lại là do anh ta dẫn tôi vào nhà họ. Không chịu nổi áp lực từ sự phẫn nộ của mọi người, anh ta mới phải mò đến tìm tôi, định lấy tiền tiết kiệm của tôi để bù đắp thiệt hại.

Nếu Lý Vũ không đến gây sự, có lẽ tôi đã để mọi chuyện qua đi mà không tiếp tục truy cứu. Nhưng bây giờ, cơn giận của tôi ngày càng dâng cao. Tôi nhớ lại câu hăm dọa của Lý Vũ trước khi đi: “Còn khu Anh Đào và khu Lệ Chi nữa đấy!”

Tôi tìm tên cụm căn hộ của gia đình Lý Vũ trong khu làng đó trên bản đồ, quả nhiên đã tìm ra.
Ngay lập tức, tôi mở ứng dụng khiếu nại, gửi thêm một đơn nữa. Đồng thời, tôi cập nhật danh sách những nơi thuê nhà cần tránh lên tài khoản của mình.

Để các chủ nhà gian xảo này hết đường lừa đảo thêm một đồng nào nữa!
“Kết thúc.”