NGƯỜI GÕ CỬA TRÁI TIM

NGƯỜI GÕ CỬA TRÁI TIM

Sau khi gia đình phá sản, bố tôi vì muốn trốn tránh truy đuổi mà đưa tôi về quê.
 Ngày tôi rời đi, cậu bạn thanh mai trúc mã chỉ đứng lặng nhìn, không nói lời nào.
 Khi tôi ngồi trên chuyến tàu màu xanh lá, điện thoại bỗng vang lên tin nhắn từ cậu ấy:
 “Tô Đường, chúng ta dừng lại thôi.”
 Tôi hiểu, cậu ấy thấy gia cảnh tôi không còn xứng đáng với cậu ấy nữa.

Một năm sau, tôi thi đậu vào Đại học Kinh Đô.
 Gặp lại cậu ấy trong ký túc xá, cậu ấy cau mày, yêu cầu tôi đừng quấn lấy cậu ấy nữa.
 Nhưng cậu bạn cùng phòng đẩy cậu ấy ra, đó chính là đại thiếu gia nhà Cận và cũng là thủ khoa khối tự nhiên năm nay.
 Người đó chỉ quấn một chiếc khăn tắm, để lộ cơ bụng sáu múi.
 Anh ta nghiêng đầu, nửa cợt nhả nhìn thanh mai trúc mã của tôi và nói:
 “Này anh bạn, sự tự tin của cậu là mua chung trên mấy ứng dụng giảm giá sao?”
 “Đến tôi mà cô ấy còn không thèm, cậu nghĩ cô ấy sẽ để mắt đến cậu à?”

Đăng nhập để theo dõi truyện này