MỘT ĐỜI,MỘT NIỆM

MỘT ĐỜI,MỘT NIỆM

Khi Cố Du thay tôi đi bán trứng, huynh ấy được tiên nhân chọn vào Lộc Sơn.

Huynh ấy đi suốt tám năm, trong thư luôn kể đồ ăn ngon, cuộc sống tự tại.

Sau này Lộc Sơn chiêu mộ tạp dịch.

Tôi đến ứng tuyển, bị phát hiện có linh căn thượng hạng.

Các trưởng lão mừng rỡ, tranh nhau nhận tôi làm đồ đệ.

Giữa ánh mắt ngưỡng mộ của muôn người, tôi trông thấy một người cô đơn nơi góc sân.

Tay nắm chặt cây chổi, gió tuyết phủ đầy.

Tôi vén váy chạy ào vào lòng huynh, vui vẻ gọi:

“Ca ca!”

Đăng nhập để theo dõi truyện này

Đọc tiếp