CÚN NGỐC CỦA TÔI

CÚN NGỐC CỦA TÔI

Tôi là học sinh nghèo trong một trường quý tộc, nhưng nhờ tài nấu ăn mà chinh phục được các thiếu gia tiểu thư.

Thiếu gia trả tiền học phí cho tôi.
Tiểu thư tặng tôi quần áo.

Chỉ có một người duy nhất—nam thần ngạo mạn của trường—không thèm đoái hoài đến đồ ăn tôi làm.

Hắn khinh thường nói:
“Đồ cô nấu chẳng khác nào thức ăn cho lợn.”

Nhưng rồi một ngày nọ, trước mắt tôi bỗng hiện lên rất nhiều dòng bình luận lơ lửng:

【Bé con đáng yêu quá! Đúng là một cô bé đầu bếp ngốc nghếch.】
【Cái tên nam thần kia có thể bớt sĩ diện đi được không? Trước mặt nữ chính thì nói là đồ ăn cho lợn, vừa quay lưng liền ra nhặt đồ thừa mà ăn.】
【Bé ơi, mau quay lại lớp học đi! Có một con heo nhỏ đang lén lút nhặt đồ ăn kìa.】
【……】

Tôi nghi ngờ, bèn quay người trở lại lớp học.

Rồi tôi sững sờ.

Ngay bên cạnh thùng rác, nam thần của trường đang ngồi xổm, cầm những chiếc bánh cuộn Thụy Sĩ mà tôi vừa làm hỏng, ăn ngấu nghiến như thể đói mấy ngày rồi.

Tôi kinh hãi hét lên:
“Tám cái bánh cuộn—cậu ăn hết luôn á?!”

Đăng nhập để theo dõi truyện này