TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

TÌNH ĐƠN PHƯƠNG

Ngày tôi rời khỏi Cảng Thành là ngày tiệc đính hôn của Trình Chính Đông.

Pháo hoa rực sáng khắp cảng Victoria.

Mọi người đều nói rằng Chương Thi Dĩnh là người Trình Chính Đông yêu nhất, vì thế tiệc đính hôn này mới xa hoa đến vậy.

Tôi cũng nghĩ như vậy.

Dù sao thì tôi cũng chỉ giống cô ấy sáu bảy phần.

Tôi đã ở bên cạnh Trình Chính Đông suốt bốn năm trời.

Chiếc thuyền chầm chậm rời bến.

Tôi nhớ lại trước đây tôi luôn hỏi anh ấy: “Hôm nay anh có về không?”

Anh ấy chưa bao giờ trả lời.

Giờ đây, tôi cũng mạnh mẽ một lần.

Nhờ người nhắn lại với anh ấy: “Từ nay không về cảng nữa.”

Đăng nhập để theo dõi truyện này